Các em học sinh thân mến!
Trong cuộc đời ai cũng từng trải qua một thời học sinh đầy ắp những tiếng cười, những trò tinh nghịch, những yêu thương, gắn kết với bạn bè, thầy cô. Nhưng rồi đến lúc ai cũng phải rời xa mái trường yêu dấu để bước vào trường đời với cuộc sống mưu sinh. Để rồi, mỗi khi nhớ lại quãng đời tươi đẹp ấy, mỗi người trong chúng ta đều xúc động, bồi hồi nhớ về mái trường xưa với thầy cô, bạn bè yêu dấu. Nào, bây giờ cô mời các em cùng đến với cuốn sách “Mái trường xưa” để cùng cảm nhận, sẻ chia tâm trạng đó nhé.
Trên tay cô đang cầm là cuốn sách “Mái trường xưa” của nhà văn Viết Linh do nhà xuất bản Kim Đồng ấn hành năm 2022. Cuốn sách nằm trong Tủ sách vàng “Tác phẩm chọn lọc dành cho thiếu nhi”. Với độ dày 135 trang, được in trên khổ 13cm x 21cm, dung lượng sách rất phù hợp với khả năng đọc ở lứa tuổi của các em.
Các em có tưởng tượng được “Mái trường xưa” là mái trường như thế nào không? Cô bật mí cho các em biết nhé! Đó là một mái trường đặc biệt trong thời kì tản cư, tránh bom đạn giặc Pháp. Ngôi trường ấy nằm ở trong làng với các lớp học được đặt ở đình, chùa, ở những ngôi nhà vắng chủ, có lớp thì mới được dựng lên sơ sài. Nhân vật chính trong câu chuyện là học sinh tản cư từ Hà Nội về Vĩnh Phúc, được người chú nghèo chu cấp tiền thuê trọ, ăn học nhưng ở mức eo hẹp, kham khổ. Mặc dù không có học bạ nhưng nhờ có lực học khá cậu bé đã trả lời được các câu hỏi của kì thi kiểm tra miệng tất cả các bộ môn nên được thầy hiệu trưởng nhận vào học trong trường .
Cậu ở trọ cùng hai người bạn khác, cơm ăn không được no, bữa nào cũng chỉ độc một món su su luộc hoặc cơm canh su su, ấy vậy mà vẫn thấy mình hạnh phúc vì còn có cơm ăn qua ngày. Những ngày đầu vào trường thì cũng sắp hết học kì I, vì vậy cậu bé ấy phải vừa học bài mới, vừa chép bài cũ, tự học, củng cố kiến thức để theo kịp các bạn. Thêm nữa, đôi tai nghễnh ngãng, lúc nghe được, lúc không do bị sốt rét ác tính khiến cậu bé tiếp thu bài vất vả hơn các bạn. Tất cả những khó khăn ấy không làm cậu học trò nghèo nản lòng, cậu luôn luôn chăm chỉ học hành và cố gắng hết sức mình. Đến khi người chú gặp khó khăn, không còn khă năng chu cấp tiền ăn học dù ở mức thấp nhất, cậu học trò ấy cùng những người bạn nghèo đã tự bươn trải cuộc sống, mở lớp dạy thêm cho các em nhỏ trong làng không có điều kiện đi học. Không nhận được tiền thù lao vì người dân cũng nghèo khó nhưng đổi lại là sự yêu mến của các em học trò nhỏ, lòng biết ơn của những bậc phụ huynh lam lũ, chân lấm tay bùn và những món quà “đặc sản” là ngô khoai, sắn, thóc giúp cuộc sống ngày một cải thiện hơn…
Đọc “Mái trường xưa” để thấy tuổi thơ hồn nhiên sớm nếm trải mất mát và những ngày tháng tản cư tránh giặc giã, súng đạn… đã giúp cho những người bạn nhỏ trưởng thành. Vất vả, đói khổ, gian khó là thế nhưng niềm lạc quan và tình yêu thương cuộc sống, con người vẫn luôn tha thiết nơi trái tim niên thiếu. Câu chuyện chân thực của nhân vật chính đã đi vào lòng người đọc một cách sâu lắng với những bài học về ý chí, nghị lực giúp mỗi chúng ta tự soi mình vào đó để thấy rằng được đến trường, được sống trong tình yêu thương của thầy cô, bạn bè là một niềm hạnh phúc lớn lao. Học, học nữa, học mãi, học để góp phần sức bé nhỏ vào công cuộc xây dựng đất nước phải chăng là một thông điệp tác giả muốn gửi gắm tới mỗi chúng ta.
Sách hiện có trong thư viện nhà trường, mời các em nhanh chân tìm đọc để rút ra cho mình những bài học bổ ích nhé.